tây du ký đam mỹ ngoại truyện h

MA ĐẠO TỔ SƯ - MẶC HƯƠNG ĐỒNG KHỨU Tổng hợp các doujishin/truyện tranh về Ma đạo Tổ Sư Thể loại: đam mỹ Nhân vật: Lam Vong Cơ - Ngụy Vô Tiện, băng lãnh công - tà mị thụ ***Tất cả bản dịch do t thực hiện không đảm bảo chính xác hoàn toàn Dou dịch hoàn toàn phi Câu Dẫn Mỹ Mông Điếm Trưởng - Lăng Báo Tư (Thể Loại : Hiện đại, 1×1, dụ công, cường thụ, HE). Chính Thị Nhất Tràng Du Hí - Huỳnh Dạ (Thể loại: Hiện đại đô thị, khế ước tình nhân, H văn, ôn nhu công-thụ, công sủng thụ, HE) - 10 chương + 2PN. Công Chiếm Chương 24: Một đao kia (2) Chương 25: Tiểu hài, ngươi đến trả lời Chương 26: Độc đạo: Hủy Thi Tán Chương 27: Một người hoàng hôn (1) Chương 28: Một người hoàng hôn (2) Chương 29: Mạch thượng nhân như ngọc Chương 30: Đi tại đêm tối không cần ánh sáng Chương 31: Mắt đoạn Phi Hồng Chương 32: Lịch dương vũ kim (1) Chương 33: Lịch dương vũ kim (2) Là cột sống vững chắc nhất Hara, lính đặc chủng toàn năng kiêm Sĩ quan huấn luyện của đại đội trinh sát. Hara là gì? Đó là nơi bọn họ bị lưu đày. Đại đội trưởng đại đội 1 Kỷ Sách, Đại đội trưởng đại đội 7 Lương Thượng Quân, hai người họ đều kiệt xuất đều lợi hại như nhau, ai mạnh hơn ai, ai chuẩn hơn ai, và cuối cùng, ai chiến thắng ai? Read tây du kí đồng nhân from the story đạm mỹ h văn by u_know92 (minh phương) with 4,761 reads. hvan, dammei, caoh. Tự Thần Châu hải ngoại , có Thượng Cổ tổ materi ips kelas 6 sd kurikulum 2013 pdf. Trailer Tìm phim không thấy, bạn vui lòng tìm phim trên google theo cú pháp sau , [Ghi Tên Phim + Ví dụ bạn tìm phim "Cẩm Tâm Tựa Ngọc" , bạn tìm kiếm Google "Cam Tam Tua Ngoc Nội dung phim Nội Dung ❤️ PHIM Tây Du Ký Mối Tình Ngoại Truyện 2 [Thuyết Minh] Journey To The West Demon Chapter Là phần tiếp theo của bom tấn từng làm mưa làm gió phòng vé 2013, câu chuyện bắt đầu sau khi Đường Tăng Ngô Diệc Phàm thu phục được Tôn Ngộ Không Lâm Canh Tân. Cùng 2 đồ đệ khác là Trư Bát Giới Dương Nhất Huy và Sa Tăng Mengke Bateer, nhóm thầy trò lên đường sang Tây Thiên thỉnh kinh. Tuy nhiên bản chất yêu quái vẫn chưa mất đi khiến của 3 đồ đệ chưa hoàn toàn phục tùng sư phụ. Ngược lại Đường Tăng vẫn tiếc nuối mối tình dang dở với Đoạn tiểu thư Thư Kỳ và chưa quên được đại đồ đệ của mình đã giết chết nàng. 4 thầy trò ngoài mặt biểu hiện rất hài hòa nhưng kỳ thực vẫn âm thầm đối kháng lẫn nhau. Mâu thuẫn tăng cao khi họ gặp nàng ca nữ xinh đẹp Tiểu Thiện Lâm Doãn. Tôn Ngộ Không cho rằng nàng là yêu tinh và muốn trừ khử còn Đường Tăng lại cảm mến vì nàng gợi nhớ đến người tình cũ. Reads 1,859Votes 237Parts 2Ongoing, First published Nov 30, 2020. Tên Đồng Nhân Tây Du Ký - Quyển 2 [ĐM - Nhan] . Tác giả Nhan. . Thể loại xuyên không, đam mỹ, 1x1, đồng nhân, trọng sinh. . Tiểu văn án Sau khi năm thầy trò Đường Tăng vượt qua kiếp nạn khảo tâm ở Mạc phủ, bọn họ lại tiếp tục sứ mệnh đi Tây trúc thỉnh kinh cao cả. Giữa lúc đó, Đại đệ tử La Huân và Nhị đệ tử Tôn Ngộ Không xảy ra một ít chuyện khó nói? Nhiều sự kiện trong quá khứ được nhắc lại? Sự thật phơi bày? Chân lý thế giới bị lộ ra một góc nhỏ? Đồng Nhân Tây Du Ký quyển 2 sẽ trả lời tất cả những câu hỏi trên. Nhân vật chính La Huân, Tôn Ngộ Không, Đường Tăng, Trư Ngộ Năng, Sa Ngộ Tĩnh. Nhân vật phụ Quan Thế Âm, Như Lai, Thường Nga... ... . Cánh báo • Đây là truyện đam. • Không thích thì nhấn ← cái này nhé!You may also likeYou may also like Journey To The West Conquering The Demons 2013 Thông Tin - Lịch Chiếu Nội dung phim Journey to the West dominated Tây Du Ký là câu chuyện tại một làng chài, nơi người dân bất ngờ bị đe dọa bởi một con thủy quái. Pháp sư trừ tà trẻ tuổi Trần Huyền Trang được chờ đợi sẽ là cứu tinh của dân làng, song anh lại làm tất cả thất vọng khi vũ khí diệt yêu là một cuốn sách... 300 bài hát thiếu nhi, với hy vọng sẽ đánh thức phần “chân – thiện – mỹ” trong lòng thủy quái. Tuy dựa vào cuộc hành trình đi thỉnh kinh của bốn thầy trò Đường Tăng trong cuốn Tây Du Ký của tác giả Ngô Thừa Ân là một trong những tác phẩm nổi tiếng nhất châu Á qua nguyên tác tiểu thuyết, những phiên bản điện ảnh, truyền hình... nhưng dưới ngòi bút của Châu Tinh Trì, Tây Du Ký là một câu chuyện hoàn toàn mới theo lối hài hước riêng tạo cho khán giả nhiều cảm xúc khác nhau. xem phim Tây Du Ký Mối Tình Ngoại Truyện viesub, phim Journey To The West Conquering The Demons viesub, phim Tây Du Ký Mối Tình Ngoại Truyện tập 1, tập 2, tập 3, tập 4, tập 5, tập 6, tập 7, tập 8, tập 9, tập 10, tập 11, tập 12, tập 13, tập 14, tập 15, tập 16, tập 17, tập 18, tập 19, tập 20, Tây Du Ký Mối Tình Ngoại Truyện tap cuoi, Tây Du Ký Mối Tình Ngoại Truyện vietsub tron bo, Tây Du Ký Mối Tình Ngoại Truyện tvzing, Tây Du Ký Mối Tình Ngoại Truyện zingtv, Tây Du Ký Mối Tình Ngoại Truyện bilutv, Tây Du Ký Mối Tình Ngoại Truyện youtube, Tây Du Ký Mối Tình Ngoại Truyện phimmoi, Tây Du Ký Mối Tình Ngoại Truyện dongphim, Tây Du Ký Mối Tình Ngoại Truyện motphim, Tây Du Ký Mối Tình Ngoại Truyện full, Tây Du Ký Mối Tình Ngoại Truyện online, Tây Du Ký Mối Tình Ngoại Truyện Thuyết Minh, Tây Du Ký Mối Tình Ngoại Truyện Vietsub, Tây Du Ký Mối Tình Ngoại Truyện Lồng Tiếng, Lịch Chiếu Phim Tây Du Ký Mối Tình Ngoại Truyện Cứ theo truyền thuyết Trung Hoa thì kẻ sanh trước loài người là ông Bàn Cổ làm chúa thiên hạ. Kế đó là vua Thiên Hoàng, ịa Hoàng và Nhơn Hoàng, gọi là Tam Hoàng. Rồi đến vua Phục Hi, Thần Nông, Huỳnh, Nghiêu và Thuấn gọi là Ngũ ấy, Trung quốc chia làm bốn châu ông Thắng Thần châu, Tây Ngưu Hạ châu, Nam Thiện Bộ châu, Bắc Cư Lư biệt là nơi ven biển lại có một nước tên Ngao Lai. Trong nước ấy có một hòn núi gọi là Hoa Quả Sơn Núi có nhiều thứ hoa quả lạ đứng sừng sững giữa trời, bao phủ đồi cây gò đất. Trong cảnh hùng tráng âm u ấy có một tảng đá rất lớn, bề cao ba mươi sáu thước năm tấc, chu vi hai mươi bốn thước, trên mặt có chín lỗ thông thiên, bốn bên có tám hang thông ra rừng rậm!Thật là một tảng đá dị thường, "Cấu Tạo từ thuở khai thiên lập địa" mà loài người không ai có thể tưởng tượng nổi. Với chiều cao vượt lên muôn vật trên mặt đất ấy tảng đá không bị che khuất, hứng chịu sức nóng và lạnh của nhật nguyệt, lần lần tụ tinh nứt ra một viên trứng lâu năm, trứng ấy tượng hình, rồi gặp một trận gió lớn nỡ ra một con Khỉ đá, giống tạc hình người, đủ tai, mắt, miệng, mũi và tay chân rất lanh đá đi đứng khắp vùng, cặp mắt chói lòa như hai cái đuôi sao Bắc lúc Ngọc Hoàng đang ngự nơi Linh Tiêu điện, thấy hào quang từ địa giới chói lên lấy làm lạ, sai thiên thần đến hỏi- Vì cớ gì lúc nầy nơi trần gian lại có hào quang chói sáng?Thiên thần không ai biết. Ngọc Hoàng liền sai Thiên Lý Nhãn, Thuận Phong Nhĩ ra cửa trời xem thần tuân lệnh đi do xét một lúc, trở về báo- Tâu Thiên Hoàng! Hào quang đó là đôi mắt của một con Khỉ đá!Ngọc hoàng ngạc nhiên nói - Cõi trần gian, sao có loài khỉ phi thường?Hai thần tâu- Nơi ông Thắng Thần Châu có một hòn đá trên núi Hoa Quả, cảm khí âm dương, chứa hơi nhật nguyệt, nứt ra một trứng đá. Trứng ấy nở ra một con Khỉ, đôi mắt sáng quắc. Mỗi khi hắn ngó lên trời là hào quang chói Hoàng hỏi- Thế thì phải làm cách nào để tiêu diệt luồng nhãn khí đó?Hai thần tâu- Chẳng hề chi! Hiện nay nó đang sống bằng hoa quả. Hạ thần tưởng chắc một thời gian đôi mắt nó sẽ mờ Hoàng an lòng bỏ qua câu chuyện gian qua trong cánh núi rừng hoang vắng, Khỉ đá đói ăn trái cây khát uống nước suối, ngày dạo khắp núi non, tối tìm hang động ẩn thân, làm bạn với loài hươu nai, khỉ, vượn khác. Cái thời gian ấy cũng chẳng ai biết là bao lâu, người ta chỉ thấy Khỉ đá lúc ẩn, lúc hiện, Từ nơi nầy đến nơi khác, lúc ở nơi thanh vắng, lúc lại đến gần những vùng lân cận làng mạc xa xôi, để bắt chước lối sanh hoạt và tiếng nói của loài trong thời gian đó, Khỉ đá gần gũi với bầy khỉ bạn, tập tành nhau lối ăn nói, xử sự trong có vẻ giống người. Ngày kia, gặp lúc khí trời nóng bức, Khỉ đá dẫn cả đoàn ra hóng mát nơi bóng cội rừng ào ạc, trộn lẩn vối tiếng róc rách của dòng suối chảy xa đá bảo bầy khỉ nhỏ- Chúng ta hãy tìm suối nước tắm cho khỉ nhỏ tán thành, tung tăng nhảy nhót về phía khe sâu. ó là một con khe lớn, nước trong vắt, uốn quanh theo rặng khỉ nhỏ nhìn làn nước nhăn mặt bảo nhau - Chưa biết khe sâu cạn, sao dám xuống tắm?Khỉ đá nói- ứa nào dám xuống trước ta sẽ tôn làm bầy khỉ đều lắc đầu kinh đá nói- ể ta xuống đó cho mà lời, co chân nhảy ùm xuống lạ làm sao, vừa lặn khỏi làn nước, Khỉ đá mở mắt ra trông thấy dưới đó là một khoảng không gian trống rỗng. Gần đó có một chiếc cầu ẩn khuất trong kẹt đá. Bên cầu cũng cây cũng trái xanh tươi, dưới cầu cũng nước trong veo chảy nghe róc rách. Cảnh lạ đó gợi vào tánh tò mò, Khỉ đá uốn mình nhảy vọt lên cầu, chạy ngược vào trong. Càng vào sâu, phong cảnh càng thêm u trong, sừng sững một toà nhà rộng lớn, trước cửa cổ một tấm biển, khắc mấy dòng chữ " Hoa Quả Sơn phước địaThủy Liêm động, động thiên "Nghĩa là" Núi hoa qua đất phướcđộng Thủy Liêm hang trời "Vừa bở ngỡ vừa mừng thầm, Khỉ đá trở lại cầu, tung mình nhảy lên mặt nước, mặt mày hân hoan, nhìn lũ khỉ nhỏ khịt mấy cái. Lũ khỉ nhỏ thấy Khỉ đá ló đầu lên, đã vội xúm đến, quấn quít hỏi- Suối nước sâu cạn? Có gì lạ chăng?Khỉ đá nói- Không sâu, không cạn, vì dưới đó không phải nước mà là một cảnh phi khỉ nhỏ ngạc nhiên, nhao nhao hỏi- Cảnh thế nào mà phi thường? Khỉ đá vừa đưa tay ra dấu vừa giảng giải- Có một cái cầu rất đẹp, bên cầu cỏ một tòa nhà uy nghi, lộng con trong lũ khỉ nhỏ hỏi- Trong ngôi nhà ấy có giêng gì chiếm cứ chăng?Khỉ đá nói- Không có gì cả! Chỉ có lò, chén, nói, chảo, giường, ghế. Tất cả đều bằng chuyện lạ, bầy khỉ nhỏ hớn hở nói- Thế thì chúng ta đem nhau xuống đó làm chổ dung thân tránh cơn mưa gió phủ phàng nơi núi rừng hoang đá gật đầu- úng vậy! Trời đã dành riêng chổ đó cho chúng ta, bỏ qua uổng khỉ nhỏ nói- Vậy anh nhảy xuống trước, chúng tôi theo đá co chân nhảy ùm xuống, lũ khỉ con răm rắp nhảy vừa nhảy xuống hang, vội vã lên cầu, chạy qua toà nhà cùng nhau vào, đùa bưng nồi, đứa lấy chén, đứa lên giường, đứa xuống bếp, lăn xăn..phá phách một hồi rồi ngồi lại rung đùi, nhịp ấy Khỉ đá mới gọi cả lũ vào hỏi- Lúc còn ở trên núi, chúng ta có hứa nhau, ai xuống trước sẽ tôn làm vua, bây giờ bây quên lời đó sao?Lũ khỉ nhớ trực lại, vội vàng đến trước mặt Khỉ đá quì xuống, tôn làm đại đá mỉm cười truyền rằng- Từ nay, ta làm vua lấy hiệu là Mỹ Hầu Vương, phong cho Vượn và Khỉ ột làm tả, hữu Thừa đá cùng ở với các khỉ con, sống trong cảnh thanh nhàn, sáng lên chơi núi Hoa Quả, chiều về ngủ động Thủy Liêm, không còn chung chạ với các thú nơi rừng núi hoang lạnh. Hưởng phước lạc gần ba trăm hôm trời trong gió mát, lũ khỉ bày tiệc linh đình, vui chơi hỉ hả. Nhưng Khỉ đá không vui, đôi mắt lờ đờ nhìn mây gió rồi hai dòng lệ tuôn ròng. Lũ khỉ con ngạc nhiên hỏi- Tiệc vui này, có điều gì làm cho ại vương buồn chán?Khỉ đá gạt lệ nói- Ta nay tuy sung sướng nhưng còn lo nghĩ nhiều về mai hậuBọn khỉ cười nói- Thế này là chúng ta diễm phúc lắm rồi, có nhà cao cửa rộng, có hoa quả bốn mùa, ấm no đầy đủ, còn đòi gì hơn?Khỉ đá nói- Các ngươi thấy sao mừng vậy, đâu nghĩ gì đến ngày mai! Tuy ta sống ẩn náu nơi động, không vướng phép vua, không sợ loài thú dữ, nhưng rồi chúng ta có thể sống mãi không già chăng? Chừng đó tử thần chờ trước cửa, làm sao giữ lại những ngày vui như vậœy?Bầy khỉ nghe hỏi, đứa nào cũng sợ chết ngồi khoanh tay rầu rĩ!Giữa lúc ấy, một con vượn già ngồi phắt dậy nói lớn- ại vương biết trước lo xa, quả là phi phàm vậy! Trên đời ai tránh khỏi chết, trừ ba bậc Tiên, Phật, Thánh Thần, có phép trường sanh bất tử vương nghe nói, hỏi- Ba bậc ấy ở đâu, nhà ngươi có biết chăng?Vượn tâu- Bậc siêu phàm ấy thường ở nơi non tiên, động Vương như nhẹ cơn buồn, khoan khoái nói với các khỉ nhỏ- Mai nầy ta từ giả các ngươi, thả bước phiêu lưu nơi chân trời, góc biển, tìm cho kỳ được thuốc trường sanh bất khỉ rú lên khen- Hay lắm! ại vương đi thành công, chúng ta sẽ được sống mãi, an hưỡng nơi động khỉ đột nói- Chúng ta hãy cùng lên núi Hoa Quả tìm nhiều trái quý về thết tiệc tiễn hành ại khỉ nhỏ gật đầu hy vọng vị ại vương của chúng sẽ tìm ra thuốc trường sanh bất tử, cứu cho cả loài tránh khỏi cái hôm ấy chúng rủ nhau lên núi Hoa Quả hái trái đem về, nào là bàn đào, quả mận, nào là hạ lê, hoài sơn, huỳnh tính đặt tiệc ê vương ngồi trước, dưới là quan chức, tiếp đến là khỉ con vừa ăn vừa đàm luận suốt ngày, không qua câu chuyện trường sanh bất sau, Hầu vương dậy sớm, bảo lũ khỉ bẻ nhiều tre kết làm bè. Rồi từ giả, chống bè ra biển cả, mặc cho gió dập sóng dồi, đêm sương ngày nắng!Trót mấy ngày bơ vơ trên mặt biển, Hầu vương nhìn chân trời bát ngát bao la, không biết đến nơi nào, đành nhắm mắt ngồi liều, phó mặc cho trời đất! Gió ngàn vi vút thổi, khiến bè tre tấp vào bến Nam Thiện Bộ Châu. Nghe tiếng chim kêu lẩn với tiếng người văng vẳng, Hầu vương mở bừng mắt, xem thấy đất bằng, làng mạc lưa thưa, lòng mừng khắp vương bỏ bè bước lên bờ, mấy ngư phủ vừa thấy, ngỡ là loài yêu quái rùng rùng bỏ chạy! Một ông lão khiếp đảm, quýnh chân nằm chết điếng trên bải biển. Hầu vương chạy tới lột hết quần áo mặc vào, giả người đồng nội, lần mò đến tỉnh thành, học thêm tiếng người xứ Hầu vương lại tiếp tục cuộc hành trình ngày đi, đêm nghĩ cố tìm cho được động Tiên, cửa than ôi! i mãi chỉ gặp bọn đồ đanh, mưu lợi, không hề biết đạo là gì!Hầu vương lưu lạc chín năm vất vả, vượt núi băng ngàn mà chưa đem lại một kết quả nào! Lòng buồn chán ngán!Mấy tháng sau, đi đến Tây Dương biển cả. Hầu vương nhìn ra khơi mây nước bao la, lòng thầm nghĩ- Ta đi khắp bốn phương trời, sá gì mặt biển này?Nghĩ vậy, Hầu vương tìm cây kết bè chống ra ngoài khơi, phó mặc cho mưa gào gió vỗ bè trôi, Hầu vương ngày nào cũng chỉ thấy mây xanh và nước biếc! Thĩnh thoảng một vài con cá rựa chạy sóng sượt trên mặt nước. Hầu vương tưởng là Hà thần hiện lên. Có lúc trời chớp lạch, Hầu vương cũng ngỡ là thần tiên hiện đến!Mấy ngày sau, bè trôi đến miền Tây Ngưu Hạ Châu, Hầu vương lại bõ bè lên bờ, xảy thấy núi cao chót vót, cây cối sum suê, hoa tươi xinh đẹp liền dừng bước lẩm bẩm- Núi cao, may ra có " Thánh, Thần, Tiên, Phật "Hầu vương quay lên núi, thoan thoát chuyển từ cây này qua cây nọ, đu dây vượt suối, không bao lâu đến đĩnh nhìn quanh quất cũng chỉ thấy toàn là cây núi mênh mông, gió rừng rào rạc, không có bóng dáng "thần tiên".Hầu vương ngồi lên tảng đá, ngước mặt than- Thánh thần, Tiên, Phật nào hiểu được lòng ta, lòng của kẻ chân thành đang ngày đêm mơ ước!Dứt lời, Hầu vương định xuống núi. Bỗng có tiếng hát từ xa vọng lạiNon xanh rừng rậm,Gió vàng reo, lấm tấm lá khô bayMộng đời, vừng mây bạc Lòng đời, chung rượu say!Nghêu ngao vui thú đêm ngàyBúa Tiên củi quế, miễn đầy gánh Tiên thỏ thẻ đôi lờiâu nơi Cực lạc đâu nơi Huỳnh đìnhNghe tiếng người hát, Hầu vương mừng quýnh lên, lảm nhảm- Thần tiên đây rồi! May lắm!Liền chạy men theo tiếng hát. ến nơi, thấy lão tiều đang hái củi, Hầu vương bước tới thi lễ và cung kính thưa- Dệ tử đến ra mắt, có điều chi thất lễ xin thần tiên lượng thứ!Lão tiều vội bỏ búa, nói- Chao ôi! Ông lầm rồi, tôi vốn người nghèo khổ, làm nghề hái củi đổi gạo nuôi thân, có đâu được bậc phi thường ấy!Hầu vương ngơ-ngác nói- Lạ thật, người không phải thần tiên, sao nói chuyện thần tiên lưu loát vậy?Tiều phu phì cười, hỏi- Tôi nói chuyện thần tiên bao giờ?Hầu vương nói- Tiếng ca vừa rồi, tôi có nghe ông hátGặp Tiên thỏ thẻ đôi lờiâu nơi Cực lạc đâu nơi Huỳnh đìnhRõ ràng tiều ông là tiên vậy!Tiều lão cười, đáp- Tôi không giấu gì ông, bài ca ấy của Tiên ông dạy tôi để hát cho khuây khỏa trong giờ mệt nhọc, không ngờ lọt đến tai ông, chắc tôi phải chịu lời khiển trách! Hầu vương hỏi tiếp- Vậy thì Tiên ở đâu, xin tiều lão chỉ hộ phu nói- Tiên ông hiện ở tại xóm tôi. Cáeh đây không xa mấy, có một dãy núi tên là Linh ài phương thốn sơn, trong có động Tà Nguyệt Tam Tinh, Tiên ông hiệu là " Cu Bồ ề Tổ Sư ", ở đấy thu nhận đồ đệ rất nhiều, song các đồ đệ bị đuổi cũng không ít, hiện nay chỉ còn ước độ ba bốn mươi. Ông muốn đến đó phải theo đường nhỏ qua hướng Nam, chừng bảy tám dậm, là tới vương nhìn ông tiều năn nỉ- ường đi đến động ngoằn ngoèo dễ lộn, mong ông thương đến, dẫn tôi cùng đi về xóm, tôi xin hậu lão lắc đầu đáp- Giúp ông tôi không nệ công lao, ngặt vì tôi còn cha mẹ già, sớm chiều lo phụng dưỡng, phải ở lại hái củi đổi gạo, không tiện làm vừa lòng ông!Nghe lão tiều than, Hầu vương cảm động, đành phải bái biệt ra rừng thăm thẳm, đá cao chồng chất, chông gai hiểm trở. Hầu vương vốn quen miền sơn dã, đi riết một hồi bảy tám dậm, quả thấy một động lớn, cửa đóng kín không có bóng người thấp thoáng. Trước đó, một bia đá lớn đề mấy chữ " Linh ài phương thốn sơn Tà Nguyệt tam tinh động " Hầu vương hớn hở, nhảy nhót tung tăng. Nhìn thấy vườn đào xum trái, liền phóc lên hái mấy quả ăn đở lát có tiếng động. Một đồng-tử bước ra hỏi- Ai cả gan dám vào đây ăn vụng đào?Hầu vương vội vã nhảy xuống nói- Tôi từ xa tìm đến đây học đạo, không phải kẻ tộm đào, xin tôn huynh hiễu nghi ngờ Hầu vương, nói- Anh thật lòng đến đây, tìm sư học đạo sao?Hầu vương thưa- ường xa ngàn dặm, không ngại gian lao, ngày đêm lặn lội, tôi chỉ mong được làm đệ tử nơi tử nhìn tướng mạo Hầu vương, mỉm cười, nói- Sư phụ vừa thức dậy, sửa soạn giảng kinh, dạy tôi ra rước người tu niệm, có lẽ anh đây là phải?Hầu vương mừng thầm, reo lên- Tiên ông quả là bậc tiên tri, xin tôn huynh đừng ngần ngại. Chính là tôi tử gật đầu bảo- Ngươi cùng tôi vào ra mắt sư vương tươi cười, nhí nhảnh theo đồng tử vào động, nhìn thấy quang cảnh uy nghiêm, nào cung châu, điện ngọc, nào phòng đọc sách, nào chổ giảng kinh, đâu đó trang hoàng rực rở. Thẳng đến trước Ngọc đài, thấy Bồ ề Tổ Sư ngồi trên ghế cao, bên dưới đệ tử đứng hầu hơn ba vương bước đến sụp lạy lia lịa, và thưa- Tiện nhân mộ đạo đến đây, xin ra mắt Sư hỏi- Ngươi tên họ là chi? Từ đâu đến?Hầu vương thưa- Tôi ở ông Thắng Thần Châu, núi Hoa Quả, động Thủy Sư nạt lớn- Kẻ ăn nói trớ trêu, tu hành sao được. Mau đuổi nó đi!Hầu vương sợ sệt vừa lạy vừa nói- Lòng thành thật đâu dám trớ trêu, kính mong thầy thương Sư nói- ường từ ông Thắng Thần Châu đến đây cách hai cửa biển, và một cõi Nam Thiên Hạ Châu làm sao nhà ngươi đi được?Hầu vương thỏ thẻ thưa- Tôi dùng tre kết bè, vượt qua hai cửa biển, trèo non lặn lội hơn chín năm trời mới đến đây, cúi xin thầy đoái Sư nói- Ngươi đi lâu ngày là phải! Vậy nhà người tên gì?- Tôi không có danh tánh. Nhưng ai rầy tôi không giận, ai đánh tôi không Sư cau mày nói - Ta muốn biết danh tánh nhà ngươi, ngươi khai chi về tính vương thưa- Thưa thầy, tôi không cha mẹ!Tổ Sư nói- Người sao không có cha mẹ, không lẽ cây đá sanh ngươi sao?Hầu vương thưa- úng vậy! Nguyên nơi núi Hoa Quả có hòn đá lớn, kết tinh nhật nguyệt lâu ngày, rồi một đêm mưa vang lên tiếng nổ, đá ấy nứt hai, sanh ngay tôi từ lúc nói, Tổ Sư mừng thầm hỏi- Như vậy là thiên địa cấu tạo ra ngươi. Thôi ngươi hãy đi qua lại cho ta xem vương đẹp dạ, đứng phắt lên chạy qua lại vài lần, rồi quỳ xuống nghe Sư cười nói- Nhà ngươi bộ tịch hệt như khỉ. ể ta xét theo diện mạo mà đặt tên vương sụp lạy tạ ơn. Tổ Sư nói- Ta muốn theo hình dung nhà ngươi, đặt họ Hồ nhưng vì chữ hồ bõ khuyển bằng chỉ còn chữ cổ, chữ nguyệt. Cổ nguyệt có nghĩa là trăng già không tốt. Thôi ta đặt cho ngươi họ Tôn, chữ tôn bõ khuyển bằng còn chữ tử, chữ hệ là còn trẻ, còn lớn, còn khôn, tốt lắm!Hầu vương mừng rỡ cúi đầu lạy tạ và thưa- Mong thầy luôn tiện mở lượng từ bi đặt tên luôn cho tôi, để dễ gọi lúc sai Sư nói- Trong đạo có mười hai chữ người ta thường dùng " Quảng, ại, Trí, Huệ, Chơn, Như, Tánh, Hải, ĩnh, Ngộ, Viên, Giác. Trong mười hai chữ đó tính dồn tới ngươi nhằm vào chữ ta đặt tên ngươi là Tôn Ngộ Không. Hầu vương khoái ý cười- Tốt lắm! Tốt lắm! Từ nay tôi mới biết được tên, xin chịu gọi là Ngộ Không. Tự Thần Châu hải ngoại , có Thượng Cổ tổ mạch , tự mình núi non , dĩ hoa quả vì danh . Mở tới nay , cửu thông Nhật Nguyệt Tinh Hoa , núi khí Thanh Dật , có kỳ hoa thịnh phóng , quả tiên thông linh , hội tụ thụy cầm dị thú vô số . Vạn năm trước , đỉnh núi Tiên thạch trung thai một viên đá hầu , trời sinh trí dũng , sư từ linh đài tu Bồ Đề lão tổ , tập kinh người nghệ nghiệp , đạo thuật bách biến , đằng vân vạn lý . Lại có ngông nghênh thiên thành , chiếm núi làm vua , hào Tề Thiên Đại Thánh , nháo thiên cung , đấu Như Lai , cương trực bất khuất . Sau về sinh thích giáo , ghét ác dương thiện , Hàng Yêu phục ma , sẽ thành chính quả . Phong Đấu Chiến Thắng Phật , vĩnh trú hoa quả tiên sơn , cùng trời đồng thọ . Nhất núi không ở cao có Long tắc linh Ngày xuân ấm áp , Hoa Quả sơn thượng thúy bách trường thanh , cỏ chi và cỏ lan thấm phương . Khe núi Thủy Liêm Động ở bên trong, đàn khỉ cạnh tranh chơi đùa chơi đùa , chia ăn Tiên đào linh quả . Thượng đầu ngồi cao một người , thái độ thanh thản , mâu mắt trầm tĩnh hữu thần , mỉm cười nhìn dưới một đám khỉ con , chính thị sửa chính quả Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không . Hắn từ thành Phật sau liền cởi bản tôn hầu đối với , hôm nay là trên dưới ba mươi tuổi tráng niên có tư thế , hình dạng anh tuấn , nhìn quanh nhà thần thái văn hoa . Sơn gian năm tháng dài , bách thú giai dĩ hắn vi tôn , Hầu tộc càng hưng thịnh , mỗi người mời hắn thương hắn , hầu hạ dưới gối , như cùng hắn con nối dòng giống như, xem như hưởng hết niềm vui gia đình . Đại Thánh bưng rượu lên ngọn đèn tự rót tự uống , chỉ cảm thấy trong lòng thanh bình khuây khoả , không cầu gì khác . Bỗng nhiên bên trong động dòng suối chỗ mơ hồ truyền ra một tiếng rất nhỏ dị hưởng , hình như có vật khác rơi vào trong nước . Chúng khỉ con ở trong động truy đuổi hô quát , huyên chính hăng say , thùy đều không có nghe thấy trong nước động tĩnh . Đại Thánh trong lòng cười thầm , nét mặt giả trang ra một bộ không hề hay biết dáng dấp . Chỉ thấy mới vừa rồi âm hưởng chỗ hiện ra một sao kim quang , một cái dài hơn ba tấc con rắn từ trong suối bò ra ngoài , thăm dò vãng xung nhìn , liền thẳng đến Đại Thánh mà đến . Long mặc dù cực tiểu , lại thân khỏa thụy khí , móng án tường vân , giây lát liền to lớn thánh trước mặt chỗ ngồi . Đại Thánh đưa ngón tay ra khẽ vuốt con rắn quanh thân kim quang rạng rỡ lân phiến , đầu ngón tay ngoéo ... một cái nó má dưới hàm tinh tế như phát râu bạc , cười nói " hát không uống rượu trái cây ." con rắn tựa hồ bị hắn mò thật là xấu hổ , ghé vào chỗ ngồi , đuôi rồng quét nhẹ , tương trên bàn một viên cây nho gảy lai đẩy đi . Xấu hổ một biết, miệng nói tiếng người nói " muốn ." Đại Thánh tương chén rượu trong tay hạ thấp , con rắn thả người nhảy , phác thông một tiếng , nhảy vào trong chén , một thời châu ngọc vẩy ra , rượu mùi thơm khắp nơi . Đại Thánh kiến con rắn chỉnh thân thể đều đắm chìm vào ở trong rượu , đuôi ở đáy nước trở mình khuấy , chỉ còn lại đầu lộ ở bên ngoài , dáng dấp thật là khả ái , không khỏi cười nhẹ một tiếng , bưng rượu lên ngọn đèn , ngẩng đầu đối ngồi xuống chúng hầu nói " các con , ta có khách nhân đến tìm hiểu , chúng ta ngày khác chơi nữa ."

tây du ký đam mỹ ngoại truyện h